“Cô Du, cô đừng kích động, lúc trước không phải tôi chuẩn đoán bệnh cho cô, cho nên tôi chỉ dựa theo bệnh án để phán đoán, cũng có thể là do tôi phân tích sai, dù sao ở chỗ chúng tôi mỗi bác sĩ đều rất chuyên nghiệp.”
Tĩnh Nhã như người mất hồn rời khỏi bệnh viện, cô mờ mịt đi trên đường, nghĩ đến lời bác sĩ nói, lâm vào sự hoang mang tột cùng, thảo nào buối tối hôm đó, trong cơn đau cô nghe thấy một bác sĩ oán giận nói: “Nếu đã muốn như vậy, sao còn muốn xóa sạch...”
Khi đó bị cơn đau hành hạ, hơn nữa bức thiết muốn bảo vệ đứa bé nên không để ý những lời này, ai ngờ, chắc chắn là bác sĩ hiểu lầm cô uống thuốc, lại hối hận, cho nên mới gấp gáp mới giữ đứa bé như vậy.
Bây giờ vấn đề quan trọng nhất là, cô không uống thuốc, thuốc này sao lại chạy đến trong bụng cô?
Cô tìm một quán cà phê, chọn một góc yên lặng, bắt đầu nỗ lực suy nghĩ những chuyện trước khi sinh non, cô ăn cái gì? Đi đâu? Gặp ai?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây