Tĩnh Nhã đắc ý xoay người, nhướng mày với Tần Lan.
“Đúng vậy, tháng chín năm ngoái, tiệc cưới của Diệp đại thiếu tôi còn tham gia mà!”
Dương Thiên Tuyết thấy mọi người trong nháy mắt dùng ánh mắt nghi ngờ và châm chọc nhìn cô, như thể cô ta từ người bị hại trở thành kẻ thứ ba, vì vậy vội đỡ mẹ mình dậy, cúi đầu vội vàng rời đi.
Đám người dần tản đi, Tĩnh Nhã đứng nhìn bóng lưng hai người rời đi, trong lòng rất phiền muộn.
Cô đến nhà mẹ đẻ ăn bữa cơm chiều xong, Diệp Bắc Thành đi xe đến đón cô về.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây