“Được!”
“Mau đi tắm rửa rồi ngủ đi, giờ đã khuya lắm rồi.”
Cô giúp anh cởi tây trang, hôn lên trán anh một cái, cười nhìn anh bước vào phòng tắm.
Diệp Bắc Thành đứng dưới vòi hoa sen, nghĩ đến những lời Dương Thiên Tuyết nói đêm nay, trong lòng buồn bực khác thường, ban nãy anh chỉ bảo đưa đứa bé đi bệnh viện, không nhắc tới những điều khác không phải là muốn lấp liếm, mà là không muốn Tĩnh Nhã thêm phiền não.
Suy nghĩ của anh trôi về mấy tiếng trước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây