Cả ngày anh đều lo lắng Tĩnh Nhã sẽ nói rời bỏ anh, anh biết cô đối với tình yêu rất cố chấp, trong mắt không chấp nhận được một hạt bụi, ai ngờ, thời điểm anh thật sự cần phải giải thích với cô, cô lại giải thích ngược lại cho anh.
“Tĩnh Nhã, cám ơn, cảm ơn em hiểu và bỏ qua cho anh.”
Tĩnh Nhã đã sớm rơi nước mắt, cô dựa vào ngực anh khóc thút thít, không phải là không ủy khuất, nhưng có thể làm sao? Đứa bé kia là tình yêu của Diệp Bắc Thành và Dương Thiên Tuyết vào ba năm trước, chẳng lẽ ba năm sau, cô còn muốn Diệp Bắc Thành cho cô một câu trả lời? Tại sao lúc đầu lại lên giường cùng Dương Thiên Tuyết sao? Dẫu sao, ba năm trước, anh và cô, chẳng qua là ở cùng thành phố, gặp nhau chỉ như hai người xa lạ.
“Bắc Thành, làm sao bây giờ? Hiện tại phải làm gì đây?” Tĩnh Nhã nước mắt giàn giụa hỏi Diệp Bắc Thành.
Giọng Diệp Bắc Thành khàn khàn nói: “Tĩnh Nhã, mặc kệ xảy ra chuyện gì, kiếp này em là người vợ duy nhất của anh, em yên tâm, anh sẽ xử lý tốt chuyện này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây