Thấy mọi người đều phản đối, Tĩnh Nhã khổ sở đẩy Diệp Bắc Thành ra, cũng không quay đầu lại chạy ra ngoài...
Là ai nói, bầu trời cao kia không bao giờ sụp đổ? Hiện tại, cô cảm thấy cả bầu trời như sụp đổ, ép cô thở không nổi, thế nhưng lại không có ai có thể giúp cô chống đỡ bầu trời, lúc này đây, sức nặng đặt trên đầu cô, ai cũng không chống dậy nổi.
Cho tới bây giờ cô cũng không ngờ đời mình có thể vì Diệp Bắc Thành mà trở nên xuất sắc như vậy, rõ ràng là không có khả năng có chuyện như thế, băy giờ lại biến thành có thể, khó trách ngày hôm đó ở bệnh viện, thời điểm anh ôm cô nói anh yêu em, cô lại có cảm giác không chân thật như vậy, hóa ra, hạnh phúc cho đến bây giờ không hề dễ như trở bàn tay.
Diệp Bắc Thành mệt mỏi trở về nhà, anh vì thoát khỏi trách nhiệm với hai mẹ con, tâm lực tiều tụy.
Ngày này đã thay đổi vận mệnh của mọi người, anh phải đối mặt với áp lực nặng nề mà trước đây chưa bao giờ có, bên ngoài có Dương Thiên Tuyết và mẹ anh bức bách, bên trong Tĩnh Nhã cần trấn an, lúc nào cũng phải phòng ngừa mẹ anh gây khó dễ, anh chưa từng thấy bản thân mình thất bại như thế.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây