Tĩnh Nhã ngẩng đầu lên, nở một nụ cười yếu ớt với anh, chủ động ôm cổ anh, hôn môi anh, muốn ở trên môi anh in ấn ký của cô, mặc kệ là hiện tại, hay tương lai, người đàn ông này đều thuộc về cô.
Triền miên mà sôi nổi hôn nhau cùng tiếng thở dốc dần kết thúc của hai người, Diệp Bắc Thành dắt tay cô: “Đi thôi.”
Hai người cùng nhau xuống lầu, Diệp Mông Dao sớm đã chờ ở dưới, thấy anh cô vừa xuất hiện, lập tức chạy tới nói: “Anh, em và anh cùng đi.”
“Không được, chuyện của người lớn em còn nhỏ tham gia cái gì.”
“Ai còn nhỏ a! Em đã sớm qua mười tám tuổi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây