Tổng Giám Đốc Tà Ác Yêu Thương Vợ

Chương 45: Không cho phép làm bậy ở cô trước mặt (2)

Chương Trước Chương Tiếp

.

“Nếu như Du Tĩnh Nhã là cô gái quê mùa, Dương Thanh Thanh là cái gì?” Diệp Bắc Thành nhíu mày: “Dạ xoa hả?”

Phí Thiểu Thành bật cười, Âu Dương Phong lúng túng trừng anh một cái: “Coi như là dạ xoa cũng được hơn so với một cô gái quê mùa.”

“Thật sao?” Anh tà ác cười cười: “Vậy nếu như thời gian lùi trở về đầu năm, đặt dạ xoa và cô gái quê mùa ở trước mặt cậu, cậu sẽ không chút do dự lựa chọn dạ xoa sao?”

Âu Dương Phong ngốc lăng cũng đã cho ra câu trả lời trong nháy mắt, nếu quả thật cho cô gái quê mùa so với dạ xoa, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ do dự nào, cho dù là trong nháy mắt.

“Đem cô gái quê mùa kêu đến nhận thức một chút đi.” Anh nhanh chóng nói sang chuyện khác, không muốn trở thành đối tượng để Diệp Bắc Thành nhạo báng nữa.

“Không được.” Diệp Bắc Thành cự tuyệt, nghịch cái cốc có chân dài trong tay.

“Tại sao?” Phí Thiểu Thành cau mày: “Thật ra thì tôi rất tò mò cô ta là kiểu đàn bà ra sao?”

“Đúng vậy, kêu đến đi, để cho chúng tôi nhìn một chút người đàn bà này rốt cuộc có chỗ nào hấp dẫn anh.” Âu Dương Phong phụ họa.

Ánh đèn bên trong phòng bao lúc sáng lúc tối, cửa phòng ngoài chưa có hoàn toàn khép lại, thỉnh thoảng truyền tới một đợt âm thanh ái muội lúc sau cao hơn lúc trước **, đêm tối vốn tượng trưng cho mê loạn, nơi này lại là nơi các người đàn ông phóng túng vui chơi cao trào nhất.

Nguyên nhân anh cự tuyệt rất đơn giản, cô rất thanh khiết không thích hợp ở nơi này.

“Một cô gái quê mùa có cái gì tốt.” Anh tức giận đưa mắt nhìn Âu Dương Phong, trong lòng nghiến răng, thằng nhãi này lại đem đối tượng anh chọn trúng ví dụ thành cô gái quê mùa, thật làm cho người ta không nói được lời nào.

“Bất kể là cái gì, tóm lại muốn chạm mặt phải không? Mau kêu đến đây đi, hai người không kềm chế được tò mò.”

“Đúng đúng, anh Bắc kêu cô ta tới đi, cũng không thể cả đời đem chị dâu giấu trong túi.” Phí Thiểu Thành hiếm khi thấy cùng Âu Dương Phong đạt được nhận thức chung, hai người một xướng một họa hết sức ăn ý.

Nhìn chằm chằm khuôn mặt hai người bọn họ kiên định, trong đầu Diệp Bắc Thành nghĩ tối nay nếu như hai người không được như nguyện, sợ là bên tai không yên tĩnh.

“Ưng thuận tôi ba điều kiện.” Anh quơ ly rượu chát anh mới vừa rót vào.

“Anh sẽ để cho cô ta tới phải không?” Âu Dương Phong hỏi.

“Ừ.”

“No problem!” (không thành vấn đề) Phí Thiểu Thành vội vàng vỗ tay.

Diệp Bắc Thành nghĩ ngợi chốc lát, bắt đầu nói điều kiện: “Thứ nhất, không cho phép nói với cô ta bất kỳ lời nào bất kính, ví dụ như cô gái quê mùa.”

“Được...”

“Thứ hai, không cho phép tận lực gây khó khăn hoặc nhạo báng cô ta, ví dụ như hỏi quá trình cô ta và tôi quen biết.”

“Được...”

“Thứ ba, không được nhắc tới bất kỳ chuyện gì của Thiên Tuyết với cô ta, càng không cho phép miêu tả tài sản địa vị của Diệp gia, bất luận cái gì để cho cô có áp lực đều phải không được nói chữ nào, bao gồm...”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 28%👉

Thành viên bố cáo️🏆️