Trên thực tế, lý do này cũng không sai. Bởi vì ban đầu, Diệp Bắc Thành cũng không có cảm tình với cô, cô không ngờ lại có con của anh. Sau đó, Diệp Bắc Thành lại có cảm tình với cô, Dương Thiên Tuyết lại trở về, cô không dám nghĩ nữa. Bởi vì cô không biết Diệp Bắc Thành có thể bỏ cô hay không. Cô cũng không biết làm thế nào cả.
“Trời ạ, con ngàn vạn lần không thể có ý niệm này được!” Tống Thu Liên ngồi xuống trước mặt cô, tận tình khuyên can: “Con thử nghĩ xem, đàn ông có tiền đều thích trêu hoa ghẹo nguyệt, nếu như trong lúc nóng giận quá muốn ly dị với con, con còn chưa có con chẳng có gì bảo đảm cả!”
“Cái gì mà bảo đảm chứ?” Tĩnh Nhã cố ý hỏi, thật ra thì cũng biết thừa mẹ muốn nói gì.
“Đương nhiên là bảo đảm về kinh tế!” Ba Du thêm vào.
“Ba con nói đúng, con phải có đứa bé. Sau này nếu như nó không cần con thì con cũng có thể đòi chia tài sản của Diệp gia, đúng hay không? Hơn nữa, tương lai, khi đứa bé lớn khôn, thằng bé cũng không thể bỏ mặc người mẹ như con. Chờ khi nó kế nghiệp, con có thể an nhàn hưởng tuổi già rồi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây