.
Du Tĩnh Nhã lần nữa chợt cười, không chút lưu tình đả kích cô: “Mình phải đối mặt hiện thực, bị đá đã bị rồi, không có gì ngượng ngùng.”
“...”
Doãn Mạt đảo mắt: “Đều bị người khác cường bạo, còn không thấy ngại, nhìn có chút hả hê.”
“Cậu từng thấy người chồng nào cưỡng gian vợ mình chưa?” Tĩnh Nhã phản vấn, trong lòng đoán chừng Doãn Mạt đối vẫn chưa biết chuyện của cô.
“Chồng?” Đối phương lo lắng nhìn cô: “Cậu muốn nói người cường bạo cậu là chồng của cậu sao?”
“Bây giờ vẫn chưa phải, nhưng rất nhanh thì đúng rồi.”
Thực sự không nhịn được, Doãn Mạt ngồi dậy, chợt ôm lấy Du Tĩnh Nhã: “Honey, cậu không phải bị cái gì kích thích chứ!? Cậu gần đây là thế nào?”
“...”
Chỉ chỉ máy vi tính, Tĩnh Nhã cảm thấy nói miệng không đủ tin cậy, không bằng để cho cô ấy tận mắt thấy thực tế.
“Cái gì?”
“Cậu tra tin tức hôm qua sẽ biết.”
Mặc dù không rõ dụng ý của bạn, Doãn Mạt vẫn mở máy vi tính ra, Tĩnh Nhã ngồi ở một bên, chờ pháo oanh.
Đúng như dự liệu, người kia biểu tình từ nghi hoặc bỗng nhiên trở nên khiếp sợ, trợn to hai mắt nhìn chằm chằm ảnh của Diệp Bắc Thành, trố mắt líu lưỡi.
“Bây giờ có thể xác định, tớ không hề bị chứng huyễn tưởng rồi chứ!?” Cô nhìn chằm chằm Doãn Mạt đang hóa đá, vỗ vỗ vai cô bạn.
Doãn Mạt rốt cục thanh tỉnh, tức giận quay đầu, còn chưa kịp lên tiếng, Tĩnh Nhã rất tự giác giải thích: “Mình có nói xạo cậu đâu, chỉ tại cậu không chịu tin...”
“Cậu...Cậu... “ Doãn Mạt nghẹn lời: “Sao cậu không nói mình biết người động vào người cậu chính là Diệp Bắc Thành?”
“Ngại nói, mà cậu căn bản cũng không biết anh ta đã làm những gì với mình.”
“Mình... “ Buồn bực vò đầu, cô triệt để hồ đồ, cái gì đang diễn ra vậy chứ! Hai người không quen không thân sắp kết hôn rồi? Chuyện gì vậy hả?
“Mình biết cậu nhất thời vẫn chưa tiếp nhận được, vậy để mình nói ngắn gọn lại.” Du Tĩnh Nhã hắng giọng một cái, đem chuyện của cô và Diệp Bắc Thành tự thuật một lần, thẳng đến khi người nào đó bừng tỉnh đại ngộ mới thôi.
“Nói như vậy, truyền thông cũng không biết hai người quen nhau ra sao?”
“Ừ.” Cô gật đầu: “Cái này lại không quan trọng. “
“Sao không quan trọng? Tương lai sẽ có người hỏi vấn đề này, lúc đó cậu trả lời sao?”
Doãn Mạt lo lắng thay cô, rất khó để trả lời qua trình quen biết a…
“Tùy tiện bịa ra một lý do không được sao, loại chuyện này chẳng lẽ phải tích cực suy nghĩ à?”
Cô nhíu mày, nhìn màn hình vi tính, mắt lóe lên.
“Cậu thực sự không so đo?” Doãn Mạt nhắc nhở: “Anh ta chính là người cưỡng gian cậu!”
Bất đắc dĩ cười cười, cô thản nhiên nói: “Chuyện đã xảy ra rồi, tính toán hay không thì làm được gì. Anh ấy là người đàn ông đầu tiên của tớ, tuy không phải vì tình yêu, nhưng cũng là cái khó ló cái khôn, không phải sao?”
Ít ra anh đã cướp đi lần đầu tiên của cô, tương lai có đối mặt với anh, cô cũng không thẹn với lòng mình.