“Rất đau lòng sao? Đêm đó, ngay tại thời điểm em nói câu kia, lẽ nào em không đau?”
“Ừm, em đau lòng, em cho rằng nếu em có thể lùi một bước, thì giữa chúng ta sẽ không còn vấn đề gì nữa, nhưng giờ thì em rõ rồi, đây không phải là chuyện em có lùi hay không, mà một khi chuyện tình cảm đã trật khỏi quỷ đạo, cho dù em muốn nhắm một mắt mở một mắt, thì cũng không thể trở về như lúc trước, vì vậy, Diệp Bắc Thành, chúng ta xong...”
Câu nói cuối cùng “Chúng ta xong”, không phải điên cuồng gào thét, mà là an tĩnh nói ra, thật ra cô rất muốn nói lớn, chỉ là đã không còn sức lực, hết thảy sức lực của cô, trong buổi tối cô ngồi chờ người đàn ông cô tha thiết yêu hồi tâm chuyển ý, đã sạch sẽ tiêu tan...
Tĩnh Nhã không nghĩ mình lại kiệt sức đến vậy, thậm chỉ một câu thoại còn chưa nói xong thì đã hôn mê bất tỉnh, đây là lần thứ hai cô té xỉu trước mặt Diệp Bắc Thành, bởi vì cô quá mệt mỏi, dù là thân hay là tâm.
Lúc tỉnh dậy, thì cô đang nằm trong phòng ngủ của biệt thự Diệp gia, bên giường có một bóng người, thân hình gầy gò, mãi cho đến khi tầm nhìn của cô rõ ràng, mới nhìn rõ hóa ra đó là tiểu Vân – người giúp việc trong nhà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây