“Trả xong?” Diệp Bắc Thành cười lạnh một tiếng, chỉ vào mặt anh ta nói: “Phí Thiểu Thành, đời này, cậu sẽ không bao giờ hiểu!”
Anh để lại một cái nhìn lạnh tanh sau đó xoay người rời đi, không một ai biết, giờ phút này anh đau thế nào, ngay thời điểm tình cảm anh ngổn ngang, thì người anh em của anh lại chặn một chân thò vào, đó không phải là rắc muối lên trái tim đang thối rữa của anh, mà chính là nhét vào đó một khối băng, triệt để lạnh thấu trái tim anh...
Tĩnh Nhã đuổi theo, cô liều mạng kéo anh lại, khóc lóc nói: “Bắc Thành, anh không được buồn, không còn anh em, nhưng anh còn em, em chỉ yêu duy nhất một mình anh!”
Diệp Bắc Thành lạnh lùng liếc cô, hờ hững hỏi: “Em đã sớm biết cậu ta có ý đồ với em, phải không?”
“Ừm, em biết, nhưng em đã nói rõ ràng với anh ta, anh ta cũng đồng ý sẽ không nhắc lại chuyện này, trước đó em không dám nói chuyện này cho anh, chính là sợ sẽ ảnh hưởng đến tình bạn giữa hai người, em chưa từng mong hai người vì em mà đi đến bước này...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây