“Đã gặp, cậu không đi, mình cũng không đi, há chẳng phải là anh ấy quá đáng thương sao!”
“Mình không còn cách nào khác, chuyện đã thành như vậy rồi, nếu mình đến chỗ anh ấy, sẽ chỉ càng gây thêm phiền toái cho anh ấy mà thôi.”
Doãn Mạt vỗ vỗ bả vai của cô: “Cậu cũng đừng khổ sở, Đằng Vũ nói chờ vết thương của anh ấy lành, anh ấy sẽ đích thân đến tìm Diệp Bắc Thành giải thích.”
“Vô dụng, anh ấy sẽ không tin...”
“Haizzz, Diệp Bắc Thành cũng thiệt là, không phải chỉ là nụ hôn thôi sao? Cũng đã là thời đại gì rồi, anh ta quá phong kiến.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây