Cứ tưởng rằng mỗi buổi tối sẽ giống lúc trước, đến khi trời sáng, ánh dương mọc lên, chim hót vang, cuộc sống sẽ trôi qua êm đềm, nhưng cuộc sống của cô ở đây, tất cả đều nhanh chóng chệch khỏi quỹ đạo ban đầu.
Tĩnh Nhã dậy sớm, cố ý sắp xếp lại tinh thần, đã ba ngày không gặp Diệp Bắc Thành, cô rất nhớ anh, hận không thể vừa ra khỏi cửa đã có thể gặp anh.
Cô đi tới công ti, Diệp Bắc Thành vẫn chưa tới, vì vậy cô nhắn tin cho anh: “Hôm nay anh có đến công ty không?”
Năm phút sau, anh nhắn lại: “Có.”
Nhận được câu trả lời xác định của anh, cô hết sức hài lòng, chín rưỡi sáng, cửa phòng cô đột nhiên bị đẩy ra, vẻ mặt Diệp Bắc Thành âm trầm đi tới, Tĩnh Nhã vội đứng dậy, nói: “Bắc Thành, anh đến rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây