“Mới là lạ!” Tĩnh Nhã kích động ngồi dậy: “Em vĩnh viễn luôn tin tưởng tình yêu có thể đánh bại được tất cả, giống như em và anh vậy, lúc trước cha mẹ anh phản đối như thế nào, còn không phải là chúng ta đã tiến tới với nhau? Dõi mắt nhìn chuyện xưa ở trong và ngoài nước, Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài, Romeo và Juliet, Tiêu Trọng Khanh và Lưu Lan Chi(*), ai trong bọn họ mà không bị người ngoài ngăn cản, thế nhưng cuối cùng...”
(*)Tiêu Trọng Khanh và Lưu Lan Chi( hai đôi đầu nổi quá rồi khỏi phải nói nữa nhá): 17 tuổi Lưu Lan Chi kết hôn với một tiểu lại nhỏ là Tiêu Trọng Khanh, sau đó mẹ chồng không vừa ý đuổi Lưu Lan Chi về, ép Tiêu Trọng Khanh bỏ vợ và bắt cưới vợ khác, sau anh này thề không cưới vợ mới nữa. Còn Lưu Lan Chi, sau khi về nhà mẹ đẻ bị anh mình ép gả cho thái thú, cô nhảy sông tự vẫn. Nghe tin vợ cũ tự vẫn, Tiêu Trọng Khanh cũng thắt cổ tự tử ở cái cây trước sân nhà. Bạn nào muốn tìm hiểu chi tiết có thể chạy qua nghe bài hát Khổng tước đông nam thi hoặc tìm đọc bài thơ Tiêu Trọng Khanh thê
“Thế nhưng cuối cùng không phải bọn họ đều chết hay sao?” Diệp Bắc Thành tạt cho cô một chậu nước lạnh ướt từ đầu đến chân.
“Em muốn thách thức cả thế giới, vì vậy em sẽ không bị sự đả kích của anh...” Cô xoay người hừ hừ: “Dùng thêm lực đi, lại bắt đầu đau đớn.”
Mới hừng sáng, Tĩnh Nhã thức dậy thật sớm, tối hôm qua Diệp Bắc Thành xoa bụng cho cô đến hơn nửa đêm, rạng sáng anh mới ngủ, cô sợ đánh thức anh, vì vậy lúc ra cửa không nói với anh tiếng nào, chỉ để lại một mảnh giấy nhắn: “ Chờ tin tức tốt của em đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây