Mặt Dương Thiên Tuyết thấm đẫm nước mắt, cô ta nhanh chóng xoay người, nghẹn ngào nói: “Em biết rồi, sau này em không can thiệp vào tình cảm của anh nữa.”
Cô ta chật vật cầm lấy túi xách vội vã chạy ra ngoài, đau đến vỡ tim, còn tưởng rằng anh gọi điện thoại bảo cô ta đến, chính là chưa thể dứt tình với cô, không hề biết anh lại quở trách cô, đây không phải anh Bắc Thành của cô, anh Bắc Thành của cô mãi sẽ không để cô lúng túng như vậy...
Thời điểm Dương Thiên Tuyết khóc lóc đi ra ngoài vừa hay va phải Lý Đạt, Lý Đạt quay đầu lại nhìn theo bóng lưng đang gào khóc kia, tự dựng mệt não lắc đầu: “Hỏi thế gian tình là gì, mà lứa đôi nguyện thề sống chết ah...”
Anh ta gõ cửa phòng làm việc của Diệp Bắc Thành, âm thanh truyền ra rất thiếu kiên nhẫn: “Đi vào!”
“Diệp tổng, đây là báo cáo sản xuất quý trước, ngài xem qua một chút.”’
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây