“À, Dương Thiên Tuyết, thì ra bây giờ cô mới lộ ra bộ mặt thật sự dưới lớp mặt nạ thiên sứ, đúng không? Tôi còn cho rằng cô thật sự là người phụ nữ hiền lành xinh đẹp dịu dàng như trước kia Diệp Bắc Thành đã kể, bây giờ nhìn lại, đúng là cách nhau một trời một vực. Tôi nói cho cô biết, Diệp Bắc Thành còn chưa ly dị với tôi ngày nào, tôi sẽ không cho phép anh ấy và cô dây dưa không rõ đâu, cô muốn nối lại tình xưa với anh ấy, vậy cô mau bảo anh ấy li dị với tôi đi, nếu vậy thì cho dù không cam tâm thế nào đi nữa tôi cũng sẽ rời đi, nhưng bây giờ được coi là cái gì? Cô mang chồng của người khác vào nhà, cho dù chồng của người khác đã từng là người yêu của cô, nhưng chẳng lẽ như vậy có thể thay đổi được sự thật cô là tiểu tam sao?”
“Tôi không ép anh ấy ở lại, chỉ bởi vì cô khiến anh ấy quá thống khổ, nên tôi mới không đành lòng mà để anh ấy ở lại chỗ này qua đêm, tôi có thể hiểu chuyện cô luôn canh cánh trong lòng những chuyện phát sinh trên thuyền kia, nhưng cô không thể dùng chuyện đó để tra tấn anh ấy ngày ngày được. Mặc dù cô không muốn thừa nhận, thế nhưng sự thật chính là sự thật, Diệp Bắc Thành yêu tôi, sự thật này không phải là cô không chịu đựng được thì nó sẽ không phải là sự thật, cô giữ được người của anh ấy, nhưng giữ được lòng của anh ấy sao?”
Tĩnh Nhã bị cô ta gãi đúng chỗ ngứa mà ngây ngẩn cả người, trầm mặc chốc lát, cô mới nói: “Là anh ấy gọi điện thoại bảo cô tới đón anh ấy sao?”
Dương Thiên Tuyết ý vị sâu xa nhìn cô, gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Cô ta trả lời rất tự tin, tự tin đến nỗi Tĩnh Nhã không còn chút khí lực nào để nói chuyện với cô ta nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây