.
Tĩnh Nhã tựa trong ngực anh, an tĩnh nhắm mắt lại, suốt đêm nay, cô đã không uể oải đến không còn sức nữa rồi.
Tĩnh Nhã tỉnh lại, đã là chạng vạng, cô nằm ở trên giường, không biết khi nào áo ngủ trên người đã được thay, vén chăn lên chuẩn bị bước xuống giường, thì Diệp Bắc Thành đẩy cửa đi vào.
“Tỉnh?” Anh đi đến trước mặt cô, cưng chiều hôn lên trán cô một cái: “Ngủ sâu thế, anh đi đến đi lui cũng đến bảy, tám chuyến.”
“Mấy giờ rồi?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây