“Được rồi, được rồi, anh hãy đem những lời tốt đẹp này nói cho Diệp tổng nghe đi, tôi không xài anh tới nổi đầu rơi máu chảy, chết rồi sống vậy!”
Lý Đạt lau mồ hôi: “Vậy chuyện mười một giờ rưỡi?”
“Tôi sẽ đi, yên tâm đi.”
Anh thở phào một cái thật dài, đang chuẩn bị đi về phục mệnh, đột nhiên đầu óc Tĩnh Nhã động một cái, gọi anh lại: “Đừng nhúc nhích!”
“Sao.... làm sao vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây