.
Diệp Bắc Thành nhịn không nổi nữa, anh đè thấp giọng gầm hét lên: “Anh đi gặp Dương Thiên Tuyết là bởi vì anh yêu cô ấy, nhưng em yêu Địch Đằng Vũ sao?”
Đây chỉ là câu nói lẫy trong lúc tức thời, nhưng lại làm trái tim người khác tổn thương không biết bao nhiêu lần, có một số việc không nói mọi người đều hiểu, nhưng nói ra, lại vô hình như rắc muối lên trên vết thương của người khác vậy.
Tĩnh Nhã hung hãn đẩy anh ra, tức giận hét: “Anh dựa vào cái gì để nói tôi không thương Địch Đằng Vũ? Tôi thích anh ấy, và sau này cũng sẽ chỉ thích một mình anh ấy mà thôi!”
Hai người gây gổ với nhau ở trong hành lang, rất dễ bị người khác nhìn thấy, Diệp Bắc Thành kéo tay cô: “Đến phòng làm việc của anh rồi nói.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây