.
“Thích thì có thể làm gì? Thích vĩnh viễn kém hơn yêu, cũng như em vĩnh viễn kém hơn Dương Thiên Tuyết, anh có thể tay trong trong với cô ấy tự nhiên trước mặt bạn bè, ăn món ăn cô ấy gắp cho anh, cùng cô ấy tản bộ, mà em thì chỉ có thể trộm nhìn anh từ phía sau, chỉ có thể trơ mắt nhìn món ăn anh thích nhưng lại đưa vào miệng mình, chỉ có thể lặng câm nhìn anh nắm tay cô ấy đi qua trước mặt mình.”
Càng nói càng thấy đáy lòng chua xót, Tĩnh Nhã cúi đầu, nức nở nói: “Nếu được anh thích là như vậy, thì thà không thích.”
Diệp Bắc Thành đau lòng ôm cô vào trong ngực, tì cằm lên tóc cô nói: “Tĩnh Nhã, anh tìm đến em chính là muốn nói cho em biết, anh không thể không có em, cũng sẽ không li hôn với em, có thể em mạnh mẽ hơn Thiên Tuyết, nhưng cô ấy còn có một người mẹ yêu thương cô ấy, còn em ngoài anh ra, gì cũng đều không có.”
“Vậy ý anh, là sẽ ‘một đao cắt đứt’ với Dương Thiên Tuyết sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây