.
“Ôi, em thật là.” Diệp Bắc Thành thở dài: “Muốn nghe anh nói ba chữ kia đúng không? Được rồi, em muốn nghe thì anh sẽ nói cho em nghe.”
“Không chỉ nói.” Cô vội đưa tay che môi anh: “Chờ anh thấy Dương Thiên Tuyết, nếu như còn muốn nói, anh hãy nói với em ngay trước mặt cô ấy.”
Tĩnh Nhã lau nước mắt, thực ra cô hiểu rõ hơn bất kì ai, nếu như Diệp Bắc Thành thấy Dương Thiên Tuyết, ba chữ kia, cả đời này cô cũng không nghe được...
“Đi theo em.” Cô kéo Diệp Bắc Thành đang mờ mịt, đi vào biệt thự, nơi đó có người ngày đêm anh mong nhớ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây