.
Du Tĩnh Nhã vừa nghe thấy muốn gọi ba mẹ mình tới thì buồn bực hét lớn: “Không cần, con đi là được.”
Cô cầm một túi nhỏ, thu dọn mấy ộ quần áo rồi dứt khoát ra khỏi phòng ngủ.
“Chờ một chút.” Diệp phu nhân gọi cô lại: “Có đồ gì thì mang hết đi đi! Đỡ phải về lấy, tôi cũng không muốn nhìn mặt cô nữa.”
Du Tĩnh Nhã khẽ cười, cố ý chọc giận bà: “Con không mang, dù sao thì Bắc Thành cũng đón con về sớm thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây