Sóng gió đã được bọn họ che chở, chuyện cứ như vậy liền được lắng xuống, Tĩnh Nhã đi làm ở Diệp Thị cũng hơn mười ngày, cũng dần thích nghi, năng lực của cô đã đạt đến trình độ có thể đi ra ngoài đàm phán một mình.
Tối hôm đó, Diệp Bắc Thành tắm xong, Tĩnh Nhã hỏi: “Tại sao không cho em ra ngoài gặp khách hàng?”
Anh cười cười: “Vợ anh dáng dấp xinh đẹp vầy, sợ sẽ bị người khác đánh ý xấu.”
“Đùa gì thế, nếu đã mặt dày mày dạn để em đến công ty làm việc, còn đem em đặt vào vị trí Phó giám đốc bộ phận nghiệp vụ, thì cũng đừng đưa ra mấy cái loại lí do buồn cười này chứ.”
Tĩnh Nhã oán giận ngồi trên ghế sofa, hai tay ôm chân nói: “Anh mau mau rút lại cái thông báo đó nhanh, bằng không em sẽ xin nghỉ việc cho coi, nơi này không cho phép chị ở, thì tự chị lưu lạc đi nơi khác.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây