Tĩnh Nhã xoa mắt, cười châm chọc: “Tại sao mình lại có ảo giác này nhỉ?”
Lại chuyển mắt nhìn cô gái đang múa cột trên sân khấu, nhảy càng lúc càng hăng say. Đám đông càng lúc càng dậy sóng, tiếng vỗ tay như sấm bên tai.
Tĩnh Nhã đưa tay định vỗ nhưng đúng lúc đó, tay lại bị người kéo lại. Cô nghi ngờ quay đầu, nhìn thấy là Diệp Bắc Thành, cô toét miệng cười: “Sao anh lại ra đây?”
“Em ra ngoài lâu như vậy, sao anh có thể không lo lắng chứ?” Anh hỏi ngược lại.
Tĩnh Nhã bị anh dắt ra khỏi đám đông, lúc vào phòng VIP, cô có chút không tình nguyện nói: “Có thể đợi thêm một lát nữa mới vào có được không ạ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây