Nửa đêm tỉnh lại, toàn than mệt rã rời, vô lực, đau nhức, tê dại.
Cô dùng hai tay chống đỡ để đứng dậy, lặng lẽ tiến vào phòng tắm ngâm nước nóng, lúc đi ra, Diệp Bắc Thần vẫn yên ổn ngủ như cũ.
Thò tay vỗ vỗ vào gương mặt của anh, cô nhẹ nhàng nói: ”Này, Diệp Bắc Thành, tỉnh lại đi.”
Diệp Bắc Thành không có phản ứng. Làm cô đến độ bất tỉnh, có thể nghĩ, dạy dỗ cô chính là làm tiêu hao bao nhiêu sức lực.
“Ăn xong chùi mép, giả vờ không biết phải không?” Tĩnh Nhã tức giận vung một quả đấm vào gương mặt của anh lúc ngủ say.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây