Anh nói đều là sự thật, cũng hợp tình hợp lí, Tĩnh Nhã không có lý do gì để phản bác, cô chậm rãi ngồi xổm người xuống, hai mắt nhìn chằm chằm vào sàn nhà, tự nói thầm với mình: ‘Cứ như vậy đi, anh ta có thể thích mày cũng rất tốt rồi, mày không thể tham như thế được.’
Diệp Bắc Thành ôm lấy cô, bế cô đến phòng ngủ, đặt lên giường ngủ rộng rãi, thì thầm bên tai nàng: “Đừng bắt anh phải chịu đựng nữa, có được hay không?”
Tĩnh Nhã nghiên đầu sang chỗ khác, bộ dạng thấy chết không sợ biểu lộ: ”Chúng ta đều ở đây rồi, anh muốn thế nào thì tuỳ anh.”
Diệp Bắc Thành bất đắc dĩ cười cười, chống tay ở trên đầu cô, bắt cô phải nhìn thẳng anh: ”Nhìn vẻ mặt này của em giống như anh là đang cưỡng bức em vậy!”
Cô không trả lời, anh tiếp tục nói: ”Anh sẽ nhẹ nhàng, em đừng quấy, chuyên tâm phối hợp, thoả thích hưởng thụ thì tốt rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây