Cuối cùng cũng tháo được chiếc vòng tay kia xuống, Tĩnh Nhã tức giận ném lên người anh, bịch một tiếng chiếc vòng rơi xuống đất, phát ra tiếng kêu lanh lảnh, chia năm xẻ bảy...
“Xem như anh không yêu tôi, nhưng cũng không thể chà đạp tôi, tôi không thèm khác đồ vật thuộc về người yêu cũ của anh, Du Tĩnh Nhã tôi cũng có sự kiêu ngạo của chính mình!”
Ngang ngược nói xong câu đó, liền xoay người rời đi, Diệp Bắc Thành kéo cô lại: “Tĩnh Nhã, em nghe tôi giải thích, không phải như em nghĩ đâu.”
Tĩnh Nhã dùng sức trốn khỏi tay anh, nghiến răng nói: “Anh không cần giải thích, tôi cũng không muốn nghe, sau này tôi sẽ không bao giờ tin anh nữa.”
Cô lao ra khỏi phòng làm việc của anh, nước mắt bị ép khi nãy bây giờ cũng được rớt xuống, từ lúc vừa bắt đầu đã không nên tin tưởng Diệp Bắc Thành, đêm đó không tin anh, thì cô sẽ không mất thân, và sau đó, càng sẽ không mất luôn trái tim mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây