Không trách ngày hôm qua lúc Diệp Bắc Thành đeo vòng tay giúp cô lại cảm thấy đau, hóa ra đồ vật này vốn dĩ không thuộc về cô, cô chỉ là người thay một người đã chết gả cho anh.
Căm uất ngồi xổm xuống, hai tay ôm chặt lấy chân, nhưng vẫn không cách nào khống chế hơi lạnh đang tỏa ra khắp người.
Mọi thứ trong đầu cô bỗng trở nên hỗn loạn, cô không hề biết, là hiện thực quá mức giả dối hay là do cô quá ngốc?
Xe taxi dừng trước cửa tập đoàn Diệp thị, Tĩnh Nhã bước xuống xe, mặt lạnh như sương đi thẳng đến văn phòng tổng giám đốc.
Thang máy dừng ở tầng mười hai, cửa vừa mở ra thì đụng phải Lý Đạt, anh ta ngạc nhiên gọi lớn: “Phu nhân, cô đến tìm Diệp tổng sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây