Anh cầm lấy tay phải của cô, sau đó hướng phần mặt của chiếc vòng lên trên, Tĩnh Nhã cảm thấy rất ấm áp, mất mác nhiều ngày như vậy, rốt cục giây phút này cũng cảm thấy có một tia an ủi.
“Cảm ơn.”
“Khách sáo cái gì.”
Diệp Bắc Thành tốn chút sức mới đeo xong chiếc vòng tay cho cô, Tĩnh Nhã giơ tay lên huơ huơ, nói bâng quơ: “Hình như có hơi bé một chút.”
Nhưng cũng may là có thể mang vào, những chi tiết nhỏ này có thể không cần tính toán.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây