Tĩnh Nhã đau khổ nhắm chặt hai mắt, rồi lại mở ra, cô nghẹn ngào nói: “Vãn Thành... phi lễ Mộng Dao.”
“Cái gì? Phi lễ...”
Diệp Bắc Thành nhìn về phía em gái, kinh ngạc tới mức không nói thành lời.
Anh lẳng lặng bước tới trước mặt Diệp Mộng Dao, khẽ khàng hỏi: “Cậu ta ... em thật à?”
“Anh, tới giờ mà anh còn chưa tin hả?” Diệp Mộng Dao òa khóc: “Nếu không phải đúng lúc đó có người đi qua, cả cuộc đời em đã bị phá hủy rồi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây