Cọc cọc... cô gái gõ cửa, Tĩnh Nhã ngừng thở, nghe động tĩnh cách đó không xa.
“Chào tiên sinh, đây là cà phê và điểm tâm ngài muốn.” cô gái trẻ cười đưa đồ vật tới: “Tổng cộng một trăm lẻ tám đồng.”
Diệp Bắc Thành nghi ngờ cau mày: “Có phải cô đưa sai rồi hay không? Tôi không có cho người gọi đồ tới.”
Cô gái trẻ nhất thời không vui, cô chỉ số phòng nói: “Tôi không có đưa sai, là phòng 301 nha.”
Cô khó hiểu đánh giá Diệp Bắc Thành, miệng mồm lanh lợi châm chọc: “Tiên sinh cũng ở quán rượu nổi tiếng, chẳng lẽ không trả nổi một trăm lẻ tám đồng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây