“Sao lại thế được? Tôi nói rồi, chỉ cần có tôi ở đây, không ai dám làm gì em đâu.”
Diệp Bắc Thành còn muốn thuyết phục cô, Tĩnh Nhã lại nói: “Tôi lo lắng, thật đấy, rất lo lắng...”
Cô chạy vội đến cạnh cửa, nhanh chóng rời khỏi thư phòng!
Sau đó vài ngày, đêm nào cô cũng chưng đường phèn cho Diệp Bắc Thành, mãi đên khi chứng ho khan của anh khỏi hẳn mới thôi.
Tim Diệp Bắc Thành không phải sắt đá, anh cũng sẽ cảm động, Tĩnh Nhã mang nước đường cho anh chính là lúc anh cảm động nhất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây