.
Ông nội Diệp không hổ là chủ nhân của gia đình, từ ngày ông ra lệnh liền không còn ai dám xem thường Tĩnh Nhã nữa, ngày tháng bình an của Tĩnh Nhã cứ như vậy mà trôi qua, nhưng tiệc vui thì chóng tàn, trời vừa sáng ba mẹ tham lam cùng em trai của cô đã đứng trước cửa.
Mới đầu, người giúp việc của Diệp gia không cho bọn họ đi vào, mãi cho đến khi Du Vãn Thành lấy điện thoại ra gọi cho cô, Tĩnh Nhã mới đi xuống lầu.
“Ba, mẹ, sao hai người lại đến đây?” Cô nghi ngờ hỏi.
Ba Du kích động bước đến ôm lấy cô: “Ôi con gái của ba, từ sau khi con đi lấy chồng, ba và mẹ con đều nhớ con khôn xiết, nhưng con nào có trở về đâu, cho nên chúng ta không thể làm gì khác bèn đến tận đây thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây