.
Cô đứng dậy đứng dưới vòi sen một hồi, sau đó choàng một cái khăn lông lớn lên người, mọi ngày tắm xong cô đều mặc áo ngủ bảo thủ, có điều tối nay cô lớn mật không thèm mặt bộ quần áo cỗ lỗ sỉ kia nữa, dứt khoát lựa chọn khăn mặt, chỉ là, muốn thử xem lời Diệp Bắc Thành nói có thật hay không.
Đẩy cửa phòng tắm đi ra ngoài, Diệp Bắc Thành lười biếng dựa mình trên ghế sofa xem tạp chí, nghe thấy tiếng bước chân, anh bèn dời tầm mắt mình ra khỏi quyển tạp chí, chỉ trong một giây đã hoảng người đến ngoác cả mồm.
“Du Tĩnh Nhã, sao em lại mặc như thế này?”
“Tôi mặc gì cơ?” Tĩnh Nhã giả vờ bình tĩnh hỏi ngược lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây