.
Diệp Bắc Thành đứng dậy đi về phía cửa sổ sát đất, sau đó anh châm một điếu thuốc, thở ra một vòng khói như sương mù dày đặc, chậm rãi nói: “Năm chị ấy mười tuổi, nhà xảy ra hỏa hoạn, chị ấy bị bỏng hủy dung, sau khi tỉnh lại thấy mặt mình bị bỏng, trận đả kích nghiêm trọng đã khiến chị ấy...”
Thì ra là như vậy.
Tĩnh Nhã thở dài, bất chợt nhớ tới một chuyện, cô ngẩng đầu lên hỏi: “Ngày đó... Người đẩy tôi từ trên tầng xuống chính là chị ấy phải không?”
Khẩn trương đưa mắt nhìn Diệp Bắc Thành, biểu tình trên mặt anh, đã cho trái tim cô một câu trả lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây