“Thế nên, có Diêu Dật ở đây, cậu nhất định sẽ không có chuyện gì. Mình cũng là dựa vào niềm tin này để chống đỡ tiếp, mình tin cậu nhất định sẽ trở về.” Ngu Đình Huyên nói: “Mình thấy Diêu Cẩn khổ cực như vậy, nên đã động lòng trắc ẩn, chủ động gia nhập đội ngũ tìm kiếm, còn chủ động chăm sóc cho anh ta. Kết quả, có một ngày, hai bọn mình uống nhiều...”
Nói tới chỗ này, Tô Ảnh và Ngu Đình Huyên cùng ăn ý nhìn đối phương.
Ngu Đình Huyên che kín mặt: “Sau đó bọn mình ngủ cùng nhau! Ngày hôm sau tỉnh lại, mình gần như nghĩ mình đã nhìn lầm rồi!”
“Sau đó thì sao?” Lửa buôn chuyện hừng hực cháy trong lòng Tô Ảnh, hai mắt của cô cũng sáng lên: “Hai người bắt đầu ở bên nhau?”
“Không có.” Ngu Đình Huyên trả lời ngay lập tức: “Mình chạy mất dạng, sau đó sống chết không chịu thừa nhận chuyện này.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây