Tô Ảnh nhìn về phía Diêu Cẩn, lại nhìn về phía Ngu Đình Huyên, nói: “Rốt cuộc hai người đang làm gì vậy?”
Ngu Đình Huyên thở dài, kéo ghế ra ngồi ở bên cạnh Tô Ảnh, tỏ vẻ muốn nói lại thôi, chỉ không ngừng thở dài: “Haizzz, một lời khó nói hết được!”
Diêu Cẩn cười, nói: “Được rồi, các em trò chuyện đi, anh đi về trước! Đình Huyên, nhớ thoả thuận của chúng ta đấy nhé!”
Ngu Đình Huyên tức giận trợn mắt nhìn anh ta, xua xua tay, đuổi Diêu Cẩn đi.
Tô Ảnh càng hiếu kỳ hơn: “Các cậu đang chơi trò bí hiểm gì đấy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây