Tô Ảnh nâng càm: “Ừ, quả thật Đình Huyên rất ngang ngược rất độc đoán chuyên quyền. Lúc bọn em mới quen nhau, cô ấy từng hạ uy với em đấy! Lúc đó bản thân em cũng không ngờ, sau này bọn em còn có thể trở thành bạn.”
“Đúng, trước kia anh không thích nữ sinh mềm yếu hay khóc sướt mướt, cảm thấy rất chán ghét.” Diêu Cẩn vội vàng bổ sung têm một câu: “Anh tuyệt đối không nói em nhé, em gái của anh vừa thông minh vừa đáng yêu lại vừa kiên cường quả quyết cơ trí thế này cơ mà!”
Tô Ảnh trợn mắt nhìn anh ta: “Thà anh đừng nói còn hơn.”
Diêu Cẩn cười ha, tiếp tục nói: “Vì vậy, trước kia gia đình luôn giới thiệu cho anh những người phụ nữ lạ hoắc mà mình không biết, anh cảm thấy rất phiền não. Lúc ấy trùng hợp là Ngu Đình Huyên tự đâm đầu vào họng súng, đương nhiên là anh phải chớp lấy thời cơ lợi dụng cô ấy rồi. Tuy nhiên sau này anh phát hiện ra, cô ấy lớn lên, trở thành kiểu phụ nữ anh thích, sau đó anh bắt đầu chú ý đến cô ấy. Về sau nữa, dần dần phát hiện ra, có người phụ nữ như thế này làm bạn cũng không tệ lắm.”
“Chỉ là không tệ?” Tô Ảnh cười đểu nhìn Diêu Cẩn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây