Ai cũng gian xảo tựa như kẻ trộm.
Đến cả Diêu đại thiếu gia nhìn có vẻ trung hậu thật thà, cũng giấu giếm lời nói sắc bén.
Nếu không, sao có thể trở thành người thừa kế chức gia chủ đời tiếp theo của Diêu gia được?
Đan Xuyên đứng ở cửa phòng, vừa định mở miệng, Diêu Dật đã chỉ vào chỗ ngồi trước mặt, nói: “Ngồi xuống rồi nói. Nếu tôi đoán không sai, chuyện bây giờ cô muốn nói, không phải chỉ vài ba lời là có thể nói rõ ràng được. Ngoài ra, tôi còn có một ít chuyện phải nhắc nhở cô. Cứ ngồi xuống rồi từ từ nói, mặc dù rượu vang được Vi gia đưa tới không được coi là loại thượng hạng, nhưng thỉnh thoảng uống cũng coi như là đổi gió.”
Đan Xuyên giật giật khóe mắt, thuận theo ngồi ở trước mặt Diêu Dật.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây