“Đúng vậy! Á, vậy mà cậu cũng đoán được! Ôi trời ơi!” Ngu Đình Huyên che trán làm ra vẻ tuyệt vọng, nói; “Cậu có biết không? Ba năm trước, đoạn video quay cảnh chúng ta cùng…Đi chơi lễ hội hán phục, đã trở thành chứng cứ chứng minh tình cảm sâu sắc của bọn mình, mình vừa về nhà, mẹ mình đã ép mình và Diêu Cẩn kết hôn! Kết hôn cái đầu anh ta ấy!” Ngu Đình Huyên không nhịn được thốt lên mấy câu thô tục: “Còn lâu nhá! Cả đời này mình quyết không lấy chồng, cũng sẽ không kết hôn với anh hai của cậu! Tên khốn kia không thèm giải thích với người nhà, còn mập mờ thể nào cũng được, thừa nhận tình cảm của bọn mình rất sâu đậm! Sâu đậm cái đầu anh ta ấy!”
Nghe những chuyện Ngu Đình Huyên kể, nỗi buồn trong lòng Tô Ảnh nhanh chóng bị quét sạch, cô buồn cười nói: “Sau đó thì sao? Chẳng phải các cậu vẫn chưa kết hôn hay sao?”
Ngu Đình Huyên dựa lưng vào trên lưng ghế nói: “Đó là nhờ bà đây cơ trí! Mình nói với anh ta, trừ phi cậu và Phó Thịnh có thể kết hôn, nếu không, không thể tin đàn ông trên thế giới này được! Sau đó anh ta không nói được câu gì! Ba năm nay, ngày nào anh ta cũng cọ cảm giác tồn tại ở trước mặt mẹ mình, bây giờ mẹ mình còn đối xử với anh ta tốt hơn cả mình! Ông trời đúng là không công bằng mà! Á, không đúng? Anh hai cậu thích mình từ lúc nào? Mình nhớ trước kia anh ta còn không định gặp mình cơ mà! Bọn mình chỉ đóng giả làm tình nhân thôi! Bắt đầu thay đổi từ lúc nào?”
Nhìn dáng vẻ phản ứng chậm của Ngu Đình Huyên, Tô Ảnh cảm thấy quả nhiên người bạn này của mình vẫn không thay đổi, vẫn là Ngu Đình Huyên trước kia.
“Cái cớ này rất hay, chỉ cần mình và Phó Thịnh không kết hôn, cậu sẽ vĩnh viễn là tự do.” Tô Ảnh cười nói: “Mình sẽ độc thân cho đến lúc nào cậu chơi đã mới thôi. Chỉ cần cậu nói chưa chơi đủ, cả đời này mình sẽ không kết hôn với Phó Thịnh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây