Phó Thịnh giải thích nói: “Ba, chuyện này xác thật rất kỳ quặc. Lúc đó con để Cát Tuấn lại là để bảo vệ Tô Ảnh, nhưng không nghĩ tới đột nhiên thân thể bà ngoại không tốt mới gọi Cát Tuấn qua hầu hạ. Điểm này nhiều người bên người con đều có thể chứng minh. Thậm chí camera theo dõi của Hướng gia cũng có thể chứng minh.”
“Vậy cũng kỳ quái. Ngày đó tôi cũng gặp qua người đuổi giết Tô Ảnh, là Cát Tuấn không thể nghi ngờ.” Diêu Dật cười lạnh nói: “Cậu định nói tôi già cả mắt mờ, không nhận ra người sao?”
“Diêu tứ thiếu có hoa mắt hay không tôi không rõ, tôi chỉ biết Cát Tuấn tuyệt đối sẽ không phản bội tôi.” Phó Thịnh thành khẩn nói: “Ba, con và Cát Tuấn là anh em vào sinh ra tử, cậu ấy và Mộc Minh tuyệt đối trung thành với con, cho dù chết cũng sẽ không phản bội. Nếu không phải vì con, Cát Tuấn sẽ không phối hợp với anh Tư làm thôi miên, Cát Tuấn chỉ không muốn làm hai nhà chúng ta sinh ra hiểu lầm, một khi Diêu gia và Phó gia quyết liệt, hậu quả không dám tưởng tượng!”
Diêu Tứ gia không nói chuyện, ánh mắt chợt lóe.
Lúc này, tất cả mọi người đều phát hiện vấn đề.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây