Phó Thịnh không nghĩ tới chính mình sẽ gặp lại Diêu Dật ở trong tình huống này.
Anh vừa vào cửa đã thấy Diêu Dật tùy tiện ngồi chính giữa phòng, trên tường đang treo người Cát Tuấn.
“Diêu Dật, anh!” Phó Thịnh đi nhanh tới nhưng sau đó lại dừng lại: “Anh điên rồi sao?”
“Đúng đấy, tôi điên rồi.” Diêu Dật cười lạnh một tiếng: “Khi cậu ra lệnh muốn Cát Tuấn giết chết Tô Ảnh thì tôi cũng đã điên rồi. Tôi đã từng thề, nếu ai bắt nạt em gái tôi, tôi sẽ khiến hắn phải hối hận cả đời.”
“Anh nói cái gì?” Phó Thịnh quả thực cũng sắp phát điên rồi: “Sao tôi có thể ra lệnh như vậy chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây