“Đan phu nhân, con của cô thật sự không hề nghe lời. Hôm nay lại chọc khóc bạn nhỏ ở nhà trẻ rồi! Còn tiếp tục như vậy, nhà trẻ chúng tôi không dám nhận nữa đâu.” Hiệu trưởng nhà trẻ trên trấn khiển trách Tô Ảnh đã được nửa tiếng: “Rốt cuộc cô dạy con kiểu gì vậy? Sao lại dạy được một sói con như thế? Còn cắn người nữa?!”
Tô Ảnh cười làm lành: “Thật xin lỗi, tôi cũng không biết sao Đan Dạ lại trở nên sói tính, thích đánh nhau như thế. Mấy ngày qua tôi bề bộn nhiều việc, không để ý dạy dỗ con cái. Tôi mang về nhất định sẽ dạy dỗ lại thằng bé, tuyệt đối sẽ không để thằng bé đánh nhau với các bạn khác!”
“Quên đi thôi, Đan phu nhân, cô hãy mang con nhà cô về đi, ngày mai không cần tới nữa.” hiệu trưởng nhà trẻ đẩy Tô Ảnh ra khỏi cửa: “Đứa trẻ hung hãn như thế, chúng tôi không dám nhận đâu!”
“Ai...” lời của Tô Ảnh còn chưa nói hết, cửa đã bị đóng lại.
Tô Ảnh tức giận quay người nhìn bóng dáng nhỏ bé tội nghiệp đứng trong sân nhà trẻ, tức đến ngứa tăng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây