Thế nhưng, làm sao anh có thể bỏ rơi Tô Ảnh một mình chạy trốn chứ?
Làm sao có thể?
Diêu Dật nhấc tay vuốt ve gương mặt Tô Ảnh, trước mắt hiện lên hình ảnh trong khu mộ mười mấy năm trước, em gái như thiên sứ xuất hiện trong nắng đưa màn thầu cho anh.
Cảnh này in thật sâu trong đầu Diêu Dật, đời này không quên.
Diêu Dật đột nhiên từ bỏ giãy dụa, cứ như vậy ôm lấy Tô Ảnh, rơi vào vòng xoáy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây