Tô Ảnh tập trung nhìn vào, trong nháy mắt mắt trợn to!
Là anh ta!
Tô Ảnh nhìn bát trong tay, theo bản năng khẽ gật đầu: “Được.”
“Thật đúng là một... đồ đáng yêu.” Anh ta chật vật nhảy xuống từ trên cửa sổ, Tô Ảnh nhìn thấy cánh tay của anh ta bị thương, vết máu trên đó đã phai đi, hiển nhiên không phải là vừa mới bị thương.
Tô Ảnh vừa để bát trong tay xuống mặt bàn, nói: “Chỗ tôi có phòng tắm, có hòm thuốc. Anh có muốn rửa mặt băng bó trước không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây