Ninh Y Lan đang ở bệnh viện uống thuốc đúng giờ, ngoài cửa bỗng vang lên tiếng gõ cửa: “Lan Lan, mình đến thăm cậu đây.”
Cửa được mở ra, Mạnh Tiểu Ngư ôm một bó hoa và mang theo một chút đồ ăn đi đến.
Ninh Y Lan thấy là Mạnh Tiểu Ngư, nét mặt căng thẳng dịu đi một chút: “Sao cậu lại tới đây?”
“Mình ở nhà quá khó chịu.” Mạnh Tiểu Ngư nhàn nhạt nói: “Bây giờ mình ngoại trừ người bạn tốt là cậu ra, không còn tri kỷ nào để nói chuyện nữa.”
Mạnh Tiểu Ngư không hổ là biên kịch, tác gia.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây