“Em đâu bảo anh phải vong ân phụ nghĩa chứ!” Tô Ảnh chu môi nói: “Anh không cần tự mình qua mà! Mộc Minh Cát Tuấn, còn có những người khác, ai không thể đi xử lý? Vì sao anh phải tự mình qua đó vậy?”
“Có lẽ là bởi vì, chỉ có lời anh nói, cô ấy mới có thể nghe lọt?” Phó Thịnh nói: “Được rồi được rồi, đừng tức giận nữa. Em hãy tha thứ cho anh đi.”
“Nói như thể em rất hẹp hòi vậy.” Tô Ảnh nghe Phó Thịnh giải thích xong, thật ra đã không còn tức giận nữa.
Thật ra phụ nữ rất dễ dụ.
Chỉ cần người đàn ông kiên định không thay đổi nói cho cô ấy, trái tim anh ta chưa từng đổi thay, người phụ nữ đó sẽ khăng khăng một mực đi theo anh ta cả đời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây