“Cái gì mà không bỏ xuống được? Cái gì mà cặn bã nam? Cái gì mà thay lòng đổi dạ? Cái gì mà chia tay? Không hề có! Em có nghe thấy không! Cả đời này Tô Ảnh em là người của anh! Em không được rời khỏi anh! Anh cũng không hề thay lòng đổi dạ, anh không hề nhớ thương người khác, trong tim anh chỉ có em thôi, chỉ có em! Dù sau này có xuất hiện Trương Ảnh Lý Ảnh cũng không hề liên quan gì đến anh, vợ của anh chỉ có một mà thôi! Lòng anh chỉ có ngần nấy, không chia ra cho người khác được!” Phó Thịnh bá đạo tuyên bố: “Về sau không cho phép em nói lời như vậy nữa! Chuyện ngày hôm nay, anh cũng có thể cho em một lời giải thích! Chờ anh giải thích xong, em hẵng quyết định!”
“Được, vậy anh nói đi!” Tô Ảnh nhíu mày.
“Em nha!” Phó Thịnh bất đắc dĩ nắm chặt tay cô, nói với Tô Ảnh: “Lan Lan cô ấy...”
“Ha ha, gọi nhau thật thân mật.” Tô Ảnh trào phúng: “Anh gọi em là Tô Ảnh, anh gọi cô ta là Lan Lan?”
“... Ninh Y Lan! Được chưa?” cuối cùng Phó Thịnh cũng hiểu rõ cái gì gọi là trong hôn nhân không thể phân rõ phải trái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây