Ninh Y Lan nhìn thấy vẻ mặt này của Tô Ảnh, liền biết mình đã bắn trúng hồng tâm, nhanh chóng châm thêm một mồi lửa, quay người nói với Phó Thịnh: “Nhìn em này, luôn gây thêm phiền phức cho hai người. Em vẫn nên xuất viện thì hơn! Em dự định đi bờ biển ở vài ngày, cũng tránh cho vợ chồng hai người vì em mà khó chịu với nhau.”
“Làm sao lại như vậy? Tô Ảnh không phải là người như thế.” lúc này Phó Thịnh nói: “Em vẫn nên ở bệnh viện điều trị đi!”
Vẻ mặt Ninh Y Lan khó xử nhìn Phó Thịnh, lại nhìn Tô Ảnh, nói: “Em tiếp tục ở bệnh viện cũng được, có điều anh đừng tới nữa. Cũng đừng đưa cơm cho em nữa. Người khác có thể ăn, vì sao em lại không thể ăn được? Dù là đưa bữa ăn, để người hầu trong nhà đưa đến cũng được.”
Đang nói, Ninh Y Lan bỗng nhiên ôm trán, cơ thể lảo đảo ngã vào trong ngực Phó Thịnh: “Ôi, đau đầu quá, em đau đầu quá!”
“Người đâu, mau đưa vào phòng bệnh.” Phó Thịnh lập tức kêu một tiếng, ôm Ninh Y Lan xoay người đi vào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây