Đôi mắt của Phó Thịnh nhìn sâu về phía Ninh Y Lan, Ninh Y Lan lại có thái độ khác thường đẩy Phó Thịnh ra ngoài: “Anh hãy mau đi đi, đừng vì em mà khiến hai người sinh ra hiểu lầm! Em không muốn bị người khác xem như tiểu tam đâu!”
Phó Thịnh không tiếp tục dừng lại, gật đầu: “Được, có chuyện gì thì gọi điện thoại.”
Ninh Y Lan khẽ gật đầu một cái, không lưu luyến chút nào vẫy tay tạm biệt.
Lúc Phó Thịnh trở lại trên xe, cảm thấy có chút khó tin.
Ninh Y Lan như thể trong nháy mắt trở nên hiểu chuyện, còn suy nghĩ cho anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây